Giỏ hàng của bạn

[Bạn đọc cảm nhận] Không gia đình (Hector Malot)

©️ Bài viết và hình ảnh của bạn Đặng Hồng Khánh.

"Không gia đình" là cuốn sách đã đưa tôi đến với dòng Văn học thiếu nhi. Có lẽ chính vì thế mà sau hơn 10 năm nhìn lại, tôi giật mình khi nhận ra mình có thể thuộc một vài trích đoạn, cũng như nhớ được hầu hết các chi tiết truyện. Rémi - nhân vật chính của truyện - lưu lạc từ lúc còn là một em bé sơ sinh. Em đã có 1 tuổi thơ ấm áp, tuy thiếu thốn về vật chất nhưng hạnh phúc trong tình yêu thương của người mẹ nuôi dịu hiền, nhân hậu. Khi được 8 tuổi, em bị cha nuôi bán cho một gánh xiếc rong chỉ gồm 1 ông cụ, 1 con khỉ và 3 con chó. Em theo đoàn xiếc rong ruổi khắp nơi và đã có những ngày tháng vui vẻ, những hành trình thú vị. Cụ Vitalis, chủ gánh xiếc yêu thương em, dạy dỗ em, rèn luyện cho em nhiều kỹ năng và phẩm hạnh tốt đẹp. Trải qua bao biến cố, sóng gió của cuộc đời, khát khao tìm kiếm gia đình mình không khi nào chìm lắng trong em. Dù ở hoàn cảnh nào, tâm hồn em cũng tràn ngập lòng yêu thương và phẩm chất sáng ngời.

"Không gia đình" không chỉ là những hành trình phiêu lưu hấp dẫn. Truyện là một cuốn sách tuyệt vời về tình thương yêu và lòng dũng cảm. Tình yêu của gia đình, của bạn bè, của những người xa lạ với nhau, cả tình yêu của cụ Vitalis và Rémi đối với Capi hay những bạn diễn khác của gánh xiếc đều là những bản nhạc ngọt ngào, trong trẻo ngân vang trong tâm hồn tôi giữa cuộc sống bộn bề.

Có một số người nói Rémi tham lam, ham vật chất, luôn mơ ước gia đình mình giàu có. Nhưng, hãy công bằng với em một chút. Em vẫn yêu thương và khao khát được yêu thương từ gia đình Driscoll, cho dù họ nghèo. Em chỉ giận dữ, bất mãn khi họ đưa em đến gần hành vi trộm cắp. Và thử hỏi, có cô bé, cậu bé nào lại không từng mơ mình là công chúa, hoàng tử trong một toà láu đài lộng lẫy, xa hoa. Thế nên, các bạn hãy mở lòng, yêu thương Rémi bằng tất cả trái tim, bởi vì em xứng đáng với điều đó.


"Tôi sẽ buộc dây vào cổ con Capi rồi đem dìm nó xuống sông Thames mặc dù tôi yêu quý nó. Tôi không muốn con Capi trở thành một tên trộm cắp, cũng như không muốn mình trở thành một tên trộm cắp. Nếu tôi nghĩ rằng một ngày kia tôi sẽ phải thế thì ngay tức khắc tôi đâm đầu xuống sông tự tử cùng với nó", "Nếu đứa trẻ ấy làm điều dại dột thì sau lưng chúng có người đưa tay cho chúng níu khi chúng trượt, đỡ chúng khi chúng ngã. Còn tôi, đằng sau tôi không có ai cả. Nếu tôi ngã thì nhất định tôi phải lăn tuồn tuột đến cuối dốc rồi lúc đó mới lóp ngóp bò dậy một mình, nếu may mà chưa gẫy xương" là 2 trong số nhiều trích đoạn khiến tôi nghẹn ngào, xúc động.

Dù đã có một vài bản bìa mềm của cuốn Không gia đình nhưng tôi vẫn luôn mơ ước có một cuốn bìa cứng thật đẹp đẽ cho cuốn sách tuyệt vời này. Và bản sách bìa cứng của Đông A đã thu hút tâm trí tôi bởi sự cổ điển, tinh tế. Một cuốn sách thật “đẹp” với từ “đẹp” hiểu theo trọn vẹn ý nghĩa.

Danh mục tin tức

Từ khóa